Im lặng là cách mất nhau nhanh nhất
Một cô gái, suy cho cùng, dù có mạnh mẽ đến đâu cũng không thể nào che dấu nỗi chơi vơi khi người mình yêu bỗng một ngày im lặng rời xa mình, khi đã trải qua những tháng ngày vô cùng đẹp đẽ...
Khi 2 người đang cùng nắm tay nhau sánh bước trên con đường tình yêu, cùng nhau vẽ nên bao nhiêu mông ước đẹp đẽ về một tương lai phía trước, bỗng dưng người ấy quay sang đẩy bạn rơi xuống vực sâu rồi im lặng bỏ đi không nói một lời nào, bỏ mặc bạn vẫy vùng trong muôn vàn đau khổ, thì cảm giác đấy, thực sự rất tệ phải không?
Em gặp anh lần đầu vào một chiều nắng đẹp, trời Hà Nội trong veo, ngồi cà phê nhìn ra Hồ Tây lộng gió, nhẹ nhàng kể nhau nghe đôi ba câu chuyện đời thường, em cười vô tư, rồi bất chợt thẹn thùng khi gặp ánh mắt anh mỉm cười trìu mến nhìn em, đêm về chả hiểu sao đêm lòng thao thức, ôm trong mình bao nhiêu mộng tưởng, rồi nhận ra mình yêu anh từ đấy...
Sponsored Ad
Sponsored Ad
Em hay than phiền với anh rằng em là một đứa thường không may mắn trong tình yêu, em gọi đấy là "dớp", những lúc như thế, anh cười nhẹ nhàng xoa đầu em "Anh sẽ xóa dớp cho em, đồng ý nhé?", em cười, lòng ủ đầy hi vọng.
Từ ngày gặp anh, được anh yêu thương, che chở, em như quên mất mình từng dặn lòng rằng chẳng nên trao hết niềm tin, và cái sự "mãi mãi" đôi khi có nghĩa là "chưa đến lúc".
Bỗng một ngày, em nhận được tin nhắn từ một số điện thoại lạ, tự xưng là người yêu hiện tại của anh, cô ấy bảo em hãy tránh xa anh và đừng làm phiền tới mối quan hệ của hai người trong khoảng thời gian cô ta đi công tác xa dài ngày, em nghe như chết lặng, vội lấy điện thoại gọi cho anh, anh vẫn khăng khăng phủ định không hề biết cô gái ấy là ai, em thực sự không biết nên tin vào đâu nữa. Kể từ đó, biểu hiện của anh rất lạ, anh hay kêu bận hơn, anh reply tin nhắn lâu hơn, anh hay có những chuyến công tác dài ngày, rồi dần dần mọi thứ chìm trong im lặng, đến một lời chào tạm biệt hay chúc nhau sống tốt, cũng không.
Sponsored Ad
Em chỉ ước giá như lúc đó anh thẳng thắn nói lời chia tay, để em được đau một lần rồi thôi, để những khoảng thời gian sau đó, em ngừng chờ đợi, ngừng hi vọng một anh quay lại kể cho em những chuyện đã xảy ra, với anh, với mối quan hệ của chúng ta.
Sponsored Ad
Những ngày này thực sự khó khăn đối với em, cảm giác chơi vơi như trong vực sâu tối tăm chả thể tìm được lối lên, cảm giác đau hơn khi lại rơi vào hố sâu của chính người em trao niềm tin nhất, là anh.
Thật ra, cuộc sống có phức tạp hay không đều là do mình. Do mình có sẵn sàng buông bỏ hay không. Đôi khi, điều đơn giản nhất chúng ta có thể làm được là chấp nhận. Chấp nhận những chuyện không mấy vui, chấp nhận cả việc cuộc sống có giẫm đạp lên những hy vọng mà mình ra sức đắp bồi.
Vì sau cơn mưa, trời nhất định lại sáng. Và mảnh vườn tâm hồn sau nhiều lần vỡ vụn, vẫn có thể vun đắp lại những ước vọng bé xinh.
Còn quay lưng được là còn buông bỏ được. Tệ nhất là biết mình lún vào 1 câu chuyện sai lầm nhưng vẫn chẳng thể bỏ đi.